Lấy bối cảnh nước Pháp thời kỳ Rococo, vào một đêm đông giá rét, một vị hoàng tử tổ chức một buổi dạ hội tại lâu đài của mình, rồi bất chợt một bà lão ăn mày tới và cầu xin chàng đổi một bông hồng lấy một chỗ trú cho bà qua đêm đông. Vị hoàng tử, vì vẻ ngoài xấu xí của bà, đã đuổi bà lão đi, mặc kệ lời cảnh báo của bà về việc đừng bao giờ để bị đánh lừa bởi vẻ bề ngoài. Quay trở lại thân phận thực sự của mình là một phù thủy xinh đẹp, người phụ nữ đã phù phép hoàng tử trở thành một Quái vật khổng lồ và những người hầu của chàng trở thành những đồ dùng trong lâu đài, trước khi xóa ký ức về sự hiện diện của lâu đài của tất cả những người tham dự bữa tiệc. Nữ phù thủy đã bỏ bùa vào bông hồng, và cảnh báo Quái vật rằng, trừ khi chàng học được cách để yêu thương người khác và có được tình yêu của cô gái ấy trước khi cánh hồng cuối cùng rơi xuống, bằng không thì lời nguyền sẽ ở lại với chàng mãi mãi. Nhiều năm sau, vào những năm 1780s, ở một ngôi làng nhỏ xứ Villeneuve, có một cô gái trẻ tên là Belle sống cùng với cha là ông Maurice, một họa sĩ và thợ làm đồ chơi. Là một cô gái xinh đẹp, thông minh với tính cách phóng khoáng, mơ mộng, không chịu bó mình trong cuộc sống tẻ nhạt xứ Villeneuve nên Belle thường bị dân làng coi là một kẻ lập dị. Gaston, tay cựu binh, cũng là thợ săn đẹp trai cùng làng khiến nhiều cô gái thầm thương trộm nhớ, đã rất nhiều lần đánh tiếng cầu hôn Belle nhưng bị nàng thẳng thừng từ chối bởi sự ngạo mạn và tự luyến thái quá của hắn. Trong một lần chở hàng đi bán, ông Maurice và con ngựa Phillipe bị lạc đường và bị lũ sói tấn công. Họ chạy trốn đến tòa lâu đài ẩn sâu trong rừng để tìm một nơi trú ẩn. Vì lỡ hái một bông hồng trong vườn nên Maurice bị Quái vật tống giam, Phillipe trốn thoát và dẫn Belle đến tòa lâu đài. Mặc cho sự phản đối kịch liệt của cha, Belle đã xin Quái vật cho nàng thế chỗ cha mình và được chấp thuận. Khi đang bị nhốt trong buồng giam, nàng được ngài quản gia Lumière, bị biến thành một cái chân nến bởi lời nguyền, giải thoát và gặp gỡ những con người cùng chung số phận với chủ nhân của tòa lâu đài: Quản gia trưởng Cogsworth - đồng hồ; Bà Potts - ấm trà - cùng cậu con trai Chip - tách trà; nhà soạn nhạc cung đình Maestro Cadenza - đàn harpsichord với vợ là ca sĩ opera, Phu nhân Garderobe - tủ quần áo; và cô hầu gái người yêu của Lumière là Plumette - chổi lông. Sau khi được mọi người trong lâu đài chiêu đãi bữa tối, Belle đã lang thang đến dãy Tây vốn bị cấm cửa và tìm thấy bông hồng. Quái vật bất ngờ xuất hiện, to tiếng với Belle, khiến nàng rời khỏi tòa lâu đài trong cơn tức giận. Trong lúc dò dẫm giữa rừng, Belle bị đàn sói tấn công và được Quái vật giải cứu. Nàng đã vực Quái vật trở về tòa lâu đài và băng bó vết thương. Dần dần, tình bạn giữa hai người có tiến triển, những người hầu của lâu đài tiết lộ: họ tin Belle có thể là người phá vỡ được lời nguyền. Chẳng bao lâu, Quái vật bắt đầu có cảm tình với Belle, dẫn nàng đến thư viện của người và cùng nàng chia sẻ những vui buồn trong tòa lâu đài rộng lớn. Trong khi tình cảm của Quái vật đã rất rõ ràng thì Belle lại thầm do dự, không chắc chắn với cảm xúc của mình vì sự tự do vẫn còn bị tước đoạt. Quái vật đã cho Belle xem món quà thứ hai của bà phù thủy, một quyển sách có thể dẫn người ta đến bất cứ nơi nào họ muốn, nhưng Quái vật chẳng dùng đến bởi cả thế gian liệu có nơi nào chấp nhận một con quái vật? Belle đã đặt tay lên quyển sách và dẫn cả hai đến một ngôi nhà nhỏ bị bỏ hoang gần Paris. Họ phát hiện ra đây chính là nơi chôn giấu những kí ức đẹp đẽ và đau buồn nhất của ông Maurice, khiến ông không bao giờ muốn nhắc lại, khi buộc phải bỏ lại người vợ yêu dấu đương hấp hối để tránh cho đứa bé sơ sinh bị mắc bệnh dịch. Trong khi đó, ông Maurice quay về Villeneuve, cố gắng thuyết phục dân làng cứu Belle nhưng vô ích. Gaston vờ đồng ý giúp Maurice nhưng khi biết được mục đích thực sự của hắn, hắn đã trói ông lại giữa rừng cho bầy sói. Maurice được cứu bởi người phụ nữ sống ẩn dật tên là Agathe, và quay lại làng để gặn hỏi Gaston tại sao lại muốn giết ông. Hắn thuyết phục dân làng rằng ông cụ bị điên và đòi tống ông vào nhà thương điên ngay lập tức. Quay trở lại lâu đài, sau buổi dạ vũ lãng mạn và lộng lẫy, Belle biết được tình thế nguy hiểm của cha mình nhờ vào tấm gương ma thuật của Quái vật. Vị chủ nhân của tòa lâu đài chứng kiến nỗi đau xót của người con gái mình yêu nên đã đồng ý trả lại tự do cho nàng, cho phép nàng đi cứu cha, đồng thời tặng nàng chiếc gương ma thuật để nàng có thể thấy Người bất cứ lúc nào. Nhận ra Belle đã yêu Quái vật, Gaston đã điên cuồng tống nàng đến nhà thương điên cùng cha và kích động dân làng đi theo hắn giết Quái vật. May mắn thay, hai cha con đã nhanh chóng phá khóa và nàng kịp đuổi theo đám đông cuồng sát. Trận chiến trong tòa lâu đài diễn ra ác liệt giữa dân làng và những người hầu trung thành của Quái vật. Thất vọng vì bị Gaston bỏ mặc, LeFou đã đứng về phía những người hầu chống lại dân làng. Gaston tấn công Quái vật trên đỉnh ngọn tháp lúc người đang tuyệt vọng đến mức không buồn chống trả. Nhưng khi Belle kịp thời quay lại, cả hai đã chiến đấu quyết liệt. Gaston bị dồn đến chân tường, cầu xin lòng thương của Quái vật và được tha mạng, lại trở mặt bắn lén rồi bị hụt chân rơi xuống từ độ cao hàng trăm thước. Với những vết thương chí mạng, Quái vật hấp hối và trút hơi thở cuối cùng ngay khi cánh hoa cuối cùng rơi xuống, không kịp nghe lời thú nhận chân tình của Belle cùng nụ hôn của nàng. Băng qua tàn dư của trận chiến, đặt chân vào căn phòng của Quái vật nơi dãy Tây, Agathe - chính là bà phù thủy năm xưa - đã dùng pháp thuật đảo ngược lời nguyền, hồi sinh Quái vật cùng hình dạng con người của chàng. Những người hầu được khôi phục nhân dạng, ký ức của người dân về tòa lâu đài bị nguyền rủa cũng được phục hồi. Belle và Hoàng tử tổ chức một buổi khiêu vũ lớn, nơi mà mọi người nhảy múa trong hạnh phúc và tình yêu.
Bình luận phim Người Đẹp Và Quái Vật